Sau Kỳ đầu tiên của loạt Hồ sơ vụ án Hiếp dâm nữ điều dưỡng, 47 Thừa Thiên Huế đã nhận được rất nhiều phản hồi tích cực từ các bạn. Đáng ra, Kỳ 2 này chúng tôi sẽ cung cấp cho các bạn những tình tiết chưa được biết của vụ án; tuy nhiên nhiều bạn đã đề nghị chúng tôi làm 1 bài về chân dung kẻ gây ra vụ việc trái đạo lý này; vậy 47 Thừa Thiên Huế tạm gác lại dự định của mình để thực hiện loạt bài CHÂN DUNG KẺ THỦ ÁC, nhằm giới thiệu đến với các bạn chân dung con người đồi bại này.
Là con trai duy nhất và là con thứ 2, cũng là con út trong một gia đình được
xem là “giàu có”, và có truyền thống về “chăm sóc sắc đẹp” tại Thành phố Huế.
Sinh ra trong một gia đình như vậy và lớn lên trên mãnh đất giàu truyền thống về
tình người nhưng anh chàng đẹp trai, con nhà giàu, học giỏi này chỉ lãnh hội được
của gia đình về tài năng làm đẹp và ngược lại thì tính cách côn đồ, hung hãn lại
sớm được bộc lộ, là người thích giải quyết mâu thuẩn bằng vũ lực từ khi đang
còn là học sinh. Sau khi tốt nghiệp trường Đại học Y Dược - Huế, Lê Quang Huy
Phương được tiếp nhận vào công tác tại bệnh viện Trung Ương Huế.
Là một bác sĩ, lẽ ra Phương phải biết chấp hành pháp luật, tôn trọng bệnh
nhân, “lương y như từ mẫu” nhưng ngược lại, Phương lại hình thành cho mình một
bản chất côn đồ, không tôn trọng pháp luật, thích giải quyết mâu thuẩn bằng vũ
lực. Khách hàng đến phòng khám nhưng làm Phương không vừa lòng là rút dao rượt
đuổi ngay. Phòng khám của Phương ngoài việc thu tiền thì không quan tâm gì đến
bảo vệ môi trường. Tuy nhiên, dù Phương là ai thì các việc làm vi phạm pháp luật
này đều được cơ quan chức năng xử lý nghiêm minh.
Khi Phương đang là bác sĩ, trưởng đơn vị chăm sóc da, khoa da liễu, bệnh viện
Trung Ương Huế, tuy là cấp trưởng của một đơn vị, nhưng Phương là cấp dưới của
trưởng và phó Khoa Da Liễu. Tuy nhiên, Phương luôn thể hiện tính quyền lực
chuyên quyền, mất dân chủ, không tôn trọng cấp trên và ngấm ngầm thù hằn và
nuôi ý định trả thù, thường dùng cách nói chuyện với lời lẽ thiếu văn hóa, có
tính đe dọa, bắt nạt các đồng nghiệp, nhân viên cấp dưới: “Đm về giải quyết mấy
con nớ đi, anh vằm con nớ chừ, Đm Mừng nói chi không ?, đưa con Thủy vô trước,
đi 6 tháng luôn cho sướng, em điện nói con Mừng vô 6 tháng, cấm đặt chân ra
ngoài đơn vị, bọn mặt l*n nớ hình như theo con Quý ah, chiều lên xử con Nhung
đi nghe, Đm bọn mặt l*n ni, Đm trong mấy con, em muốn anh xử con mô trước”,
“Mai gặp anh giết mi nhé, dạ cái Đm bọn bây, Đm con óc chó, Đm mi làm ko đc thì
cút mẹ mi đi, tau dồn tao xử một lần luôn, tao cho xuống c hết chừ, , Đm bọn
ung bướu, Mơ với Thủy vô trong nớ để bọn ung bướu giúp”, “Thân chó bọn nó còn
lo chưa xong đòi xin việc với hợp đồng cho bọn ni, chừ cái thân mấy con chó lạc
loài nớ có dám mò mặt ra ngoài ni mô, đừng hỗn mà anh lượm xác, anh có 3 chiêu
dễ sợ lắm chiêu thứ 3 vừa khóc vừa cười”...nếu chúng ta có một cấp trên thường
nói chuyện với cấp dưới như vậy thì chúng ta sẽ ứng xử thế nào? Câu trả lời này
chắc mỗi độc giả sẽ có mỗi đáp án khác nhau.
Sau khi gây án, cả Phương và gia đình luôn kêu oan với cơ quan pháp luật
nhưng khi tâm sự với bạn bè, Phương thể hiện tính hiêng ngang, thách thức:
“...đã đánh phải hiếp dâm cho đc chơ”, “Đánh mềm người rồi càng dễ hiếp dâm”,
“chơ ai rảnh mà đi pha nước cho hắn uống”. Nếu là một người phụ nữ, bạn đọc tự
đặt mình vào người bị hại lúc này thì sẽ nghĩ Lê Quang Huy Phương là người như
thế nào ? Mà là nam nhi thì phải “quân tử”, “đại trượng phu”, làm được thì chịu
được. Hung hãn và tàn bạo như thế nhưng khi đối diện với pháp luật thì không
nói được câu gì, chỉ thuê các luật sư nói thay, toàn nói những điều trái đạo
lý, lu loa bày trò “vải thưa che mắt thánh”. Luôn kêu là thân chủ vô tội ? Là một
cấp trên, tạo ra tội lỗi như vậy với cấp dưới, không những không nhận tội trước
người bị hại, để giúp đỡ mà còn đe dọa làm cho bị hại sợ đến mức không những
không dám tố cáo hành vi của Phương mà còn phải dự định tự ý bỏ việc và vang
xin Phương không kêu người đánh bị hại nữa:“Rồi hắn bắt anh thề độc là hắn nghỉ
việc với điều kiện anh ko kêu người đánh hắn nữa”, “Rồi hắn sẽ ko kể chuyện ni
với ai”.“Bọn nó không dám kêu Công an”, “Sợ anh trả thù”, yêu cầu anh và có ban
giám đốc cam kết không trả thù nó và người nhà”.Thế trong cuộc sống hàng ngày
và khi phạm tội, Phương đã làm gì mà bị hại phải sợ đến mức như vậy ? Câu hỏi
này chúng ta để lại cho bạn đọc. Khi biết chuyện bị bại lộ, Phương tự ý làm đơn
xin nghĩ việc tại bệnh viện Trung Ương Huế nhưng đã lập một kế hoạch trả thù nhằm
trả hết các món mâu thuẩn trong đơn vị cũ: “Anh làm đơn xin thôi việc có quyết
định thì xác định bọn nó xong cả nhà”, “Và trong khoa xong 3 đứa”, “Thằng T chết
đầu tiên”, “Anh xin xếp anh có quyết định cho anh thịt thằng T trước”.
Càng vô nhân đạo hơn là Lê Quang Huy Phương đã không những không nhận tội của
mình với bị hại mà lại nghĩ ra một kế hoạch ác độc mà chúng ta không thể tưởng
tượng ra được đó là nhờ luật sư tư vấn, một số bạn bè trong cơ quan chức năng
và ngoài xã hội, gợi ý cho bị hại đòi tiền bồi thường để khi giao tiền thì báo
Công an ập vào bắt bị hại về tội vu khống, cưỡng đoạt tài sản: “Sáng ni nó điện
lại, em giữ bí mật chuyện ni nghe, để mẹ anh gạt trung gian ra, cho hắn điện trực
tiếp, giữ im lặng, để anh mời luật sư về hướng dẫn mẹ anh cách trả lời, cứ im lặng
thu thập chứng cứ, xong để anh hỏi luật sư tư vấn, rồi gọi Công an, ập bắt lúc
giao tiền, mẹ anh gạt con trung gian ra rồi, chừ đợi hắn điện đòi bồi thường...”.
Trong suy nghĩ của Lê Quang Huy Phương luôn cho rằng mình giỏi, mình có “nhiều
tiền” thì mọi toan tính của Phương sẽ thành công. Nhưng lưới trời lồng lộng, cơ
quan chức năng không thể để cho Phương kịp thời thực hiện được ý định biến bị hại
thành bị can, không để cho người tốt bị Phương xử sau khi Phương nhận quyết định
nghĩ việc. Chỉ sau 7 ngày gây án, Phương đã bị bắt giam bỏ vào trại, nhìn nét mặt
của Phương khi bị bắt chúng ta thấy rõ sự ngỡ ngàng, nuối tiếc vì chưa thực hiện
được ý định trả thù đồng đội, chưa kịp bắt bị hại vào tù thì mình đã bị bắt.
Nhưng vẫn luôn hy vọng một điều kỳ diệu nào đó sẽ cứu Phương ra khỏi tù, mãi
cho đến nay, Phương vẫn nuôi hy vọng đó.
Đến đây, có lẽ nhiều người đã hình dung được chân dung một con người đã gây
bao đớn đau cho không chỉ riêng bị hại Dương Huỳnh Thu Thủy, mà tính hung hãn,
côn đồ đã ngấm trong con người của Lê Quang Huy Phương từ bao lâu nay. “Gieo
nhân nào thì ắt gặp quả đó” những tội lỗi Phương gây ra chắc chắn sẽ phải trả
giá. Nếu như Phương sớm biết tỉnh ngộ, tự bản thân ăn năn, cắn rứt lương tâm với
hành vi của mình thì nên dừng lại những việc làm hòng trốn tránh trách nhiệm,
tìm mọi cách chạy tội …
Cuộc đời Phương vẫn còn dài, còn cơ hội quay đầu làm lại nếu Phương biết dừng
đúng lúc.
Link video: https://www.youtube.com/watch?v=yPISlWm3toQ
Theo 47 Thừa Thiên Huế
0 nhận xét:
Đăng nhận xét